Hệ thống giáo dục Mỹ cung cấp rất nhiều lựa chọn chất lượng cho sinh viên quốc tế. Có nhiều loại trường, nhiều chương trình học và nhiều địa điểm khác nhau có thể làm học sinh choáng ngợp dù là với học sinh Mỹ hay du học sinh quốc tế. Nếu bạn đang bắt đầu tìm hiểu về du học Mỹ, hãy bắt đầu tự làm quen với hệ thống giáo dục Mỹ trước. Việc hiểu về hệ thống giáo dục sẽ giúp bạn thu hẹp những lựa chọn của mình, đồng thời phát triển thêm kế hoạch giáo dục của bạn.
Một số vấn đề liên quan đến khung cơ cấu hệ thống và khung trình độ quốc gia
Song song với quyết định 1981/QĐ-TTg, quyết định 1982/QĐ-TTg mô tả khung trình độ quốc gia. Văn bản quy định 8 bậc trình độ quốc gia: Sơ cấp I, Sơ cấp II, Sơ cấp III, Trung cấp, Cao đẳng, Đại học, Thạc sĩ và Tiến sĩ. Chuẩn đầu ra và khối lượng học tập tối thiểu được quy định cho từng bậc đào tạo. Người học hoàn thành chương trình đào tạo đáp ứng yêu cầu của chuẩn đầu ra đối với từng bậc học thì được cấp "chứng chỉ" đối với 3 bậc đầu tiên, và "bằng tốt nghiệp" đối với bậc 4, các "bằng cao đẳng", "bằng đại học", "bằng thạc sĩ", "bằng tiến sĩ" tương ứng đối với 4 bậc cuối. Đơn vị khối lượng học tập được tính bằng tín chỉ. Văn bản không nêu định nghĩa đơn vị tín chỉ, nhưng nếu giả thiết "tín chỉ" được định nghĩa như ở "Quy chế Đào tạo đại học và cao đẳng hệ chính quy theo hệ thống tín chỉ" ở Quyết định số 43/2007/QĐ-BGDĐT ngày 15/8/2007 thì "Một tín chỉ được quy định bằng 15 tiết học lý thuyết; 30 - 45 tiết thực hành, thí nghiệm hoặc thảo luận; 45 - 90 giờ thực tập tại cơ sở; 45 - 60 giờ làm tiểu luận, bài tập lớn hoặc đồ án, khoá luận tốt nghiệp" và "Đối với những học phần lý thuyết hoặc thực hành, thí nghiệm, để tiếp thu được một tín chỉ sinh viên phải dành ít nhất 30 giờ chuẩn bị cá nhân". Định nghĩa tín chỉ này tương tự như định mức tín chỉ theo học kỳ 15 tuần (semester) của Mỹ [3]. Theo định mức này, một năm học tương đương 30 tín chỉ, do đó khối lượng học tập bậc đại học được quy định 120 tín chỉ là tương đương với 4 năm học.
Theo một số chuyên gia về giáo dục, cơ cấu hệ thống mới cần thể hiện được yêu cầu "liên thông" giữa hai luồng giáo dục học thuật và giáo dục nghề nghiệp, chẳng hạn tầng 5 nên là "trung học phổ thông" và "trung học nghề" chứ không phải là "trung cấp", vì chương trình "trung cấp" chỉ lưu ý đến độ tay nghề, không lưu ý về học vấn, do đó người học tốt nghiệp bậc học này không đủ trình độ học vấn để chuyển lên bậc cao đẳng hoặc đại học. Ngoài ra, luồng giáo dục nghề nghiệp nếu thiết kế lên đến tận bậc trên cùng (tiến sĩ) sẽ tốt hơn, vì có thể sắp xếp ở bậc này các bằng cấp theo hướng thực hành cao nhất (chẳng hạn bằng Chuyên khoa 2 trong đào tạo y học).[1].
Có thể chia hệ thống giáo dục ở Hàn Quốc thành 5 cấp độ như sau: mẫu giáo, giáo dục bậc tiểu học, trung học, Cao đẳng, Đại Học và cuối cùng là sau Đại Học.
Đối lập với hệ thống giáo dục ở Châu Âu, năm học ở Hàn Quốc bắt đầu từ tháng ba, kì nghỉ diễn ra vào tháng 7, tháng 8. Học kì 2 bắt đầu vào tháng 9 và kéo dài cho đến hết tháng 12. tiếp đó là kì nghỉ thứ 2 hay còn gọi là kì nghỉ đông kéo dài đến đầu tháng 2. Sau khi khai giảng vào đầu tháng ba học sinh còn có một kì nghỉ ngắn khoảng 1 tuần trước khi bắt đầu năm học mới.
Hệ thống giáo dục Đại học Mỹ (Higher Education System) có các bậc học nào?
Một sinh viên đang theo học cao đẳng hoặc đại học và chưa lấy bằng cử nhân thì có nghĩa họ đang học tại bậc học đại học (undergraduate). Thông thường sẽ mất khoảng 4 năm để lấy được bằng cử nhân. Bạn có thể bắt đầu việc học tập của mình, lấy bằng cử nhân tại một trường Cao đẳng cộng đồng hoặc trường cao đẳng, đại học 4 năm.
Hai năm học đầu của bạn sẽ thường được yêu cầu tham gia nhiều lớp học với nhiều môn khác nhau, thường được gọi là các khoá học tiên quyết (Việt Nam gọi là các môn đại cương): như là văn học, khoa học, khoa học xã hội, nghệ thuật, lịch sử… Điều này giúp bạn có được kiến thức chung, có nền tảng cho nhiều môn học khác nhau trước khi vào giai đoạn tập trung vào nghiên cứu một lĩnh vực cụ thể nào.
Nhiều sinh viên chọn học tại một trường cao đẳng cộng đồng để hoàn thành thời gian hai năm học tiên quyết đầu tiên. Họ sẽ nhận được bảng chứng nhận chuyển tiếp liên kết nghệ thuật Associate of Arts (AA) và sẽ chuyển tiếp vào trường cao đẳng, đại học đào tạo 4 năm.
Một chuyên ngành (major) là lĩnh vực nghiên cứu cụ thể mà chuyên ngành của bạn tập trung tới. Ví dụ, chuyên ngành của học sinh là báo chí, học sinh sẽ lấy bằng cử nhân báo chí. Bạn sẽ được yêu cầu tham gia học một số khoá học nhất định trong lĩnh vực này để đáp ứng các yêu cầu trong chuyên ngành này. Bạn phải chọn chuyên ngành của mình tại thời điểm bắt đầu năm 3 ở trường.
Một điểm rất độc đáo của Hệ thống giáo dục đại học Mỹ là bạn có thể thay đổi chuyên ngành nếu bạn đã chọn. Điều cực kỳ phổ biến với sinh viên Mỹ là họ sẽ chuyển chuyên ngành tại một số thời điểm nhất định trong thời gian học đại học của họ. Thường do các bạn khám phá được khả năng hoặc sở thích ở vài chuyên ngành khác. Hệ thống giáo dục Mỹ rất linh động. Hãy nhớ rằng việc chuyển đổi các chuyên ngành có thể dẫn đến phải học nhiều môn học hơn, có nghĩa là tốn nhiều thời gian và tiền bạc hơn.
Hiện tại, một sinh viên tốt nghiệp cao đẳng hoặc đại học với tấm bằng cử nhận muốn suy nghĩ nghiêm túc về việc nghiên cứu sau đại học để giỏi hơn, thành chuyên gia trong ngành hoặc thăng tiến trong sự nghiệp. Bằng thạc sĩ thường bắt buộc cho những vị trí cấp cao hơn như nghiên cứu khoa học, kỹ sư, sức khoẻ hành vi, giáo dục…
Hơn nữa, sinh viên quốc tế đến từ một vài quốc gia sẽ chỉ được phép du học tại bậc thạc sĩ. Bạn nên hỏi về các thông tin cần thiết để có một công việc ở quốc gia của mình trước khi đăng ký vào một trường đào tạo sau đại học tại Mỹ.
Một chương trình sau đại học luôn là một phần của trường đại học hoặc cao đẳng. Để được nhập học, bạn sẽ cần có GRE (graduate record examination). Chắc chắn các chương trình thạc sĩ yêu cầu một vài bài kiểm tra cụ thể, như là LSAT cho trường luật, GRE hoặc GMAT cho trường kinh doanh và MCAT cho trường y.
Nên xem: GMAT và GRE: Nên thi cái nào?
Các chương trình sau đại học để theo đuổi bằng thạc sĩ thường mất một đến hai năm để hoàn thành. Ví dụ, MBA (thạc sĩ kinh doanh) là một chương trình cấp bằng rất nổi tiếng cần dành ra hai năm học để có được. Một vài chương trình thạc sĩ khác như là báo chí chỉ cần học trong một năm.
Phần lớn chương trình thạc sĩ là dành thời gian trên lớp và một sinh viên thạc sĩ phải chuẩn bị một bài nghiên cứu dài được gọi là “luận văn thạc sĩ” hoặc hoàn thành một “dự án thạc sĩ”.
Nhiều trường cao học coi việc đạt bằng thạc sĩ là bước đầu tiên để có được bằng PhD (bằng tiến sĩ). Nhưng một vài trường khác, các sinh viên có thể trực tiếp chuẩn bị cho bằng tiến sĩ mà không phải có bằng thạc sĩ trước. Nó sẽ tốn ba năm hoặc hơn để lấy bằng tiến sĩ. Và có thể lên đến năm hoặc sáu năm với sinh viên quốc tế.
Trong hai năm đầu tiên của chương trình đào tạo tiến sĩ, phần lớn ứng viên tiến sĩ sẽ ghi danh vào các lớp học và các buổi hội thảo. Ít nhất một năm tiếp theo để tự tay nghiên cứu và để viết luận văn hoặc luận án. Bài luận văn hoặc luận án này phải chứa những luận điểm, các thiết kế hoặc nghiên cứu mà chưa từng được xuất bản trước đây.
Luận án tiến sĩ là một bài thảo luận và tóm tắt về học bổng hiện tại trong một chủ đề được cho trước. Hầu hết các đại học Mỹ có đào tạo bằng tiến sĩ yêu cầu các ứng viên phải có kiến thức đọc hiểu của hai ngôn ngữ để vượt qua một bài kiểm tra năng lực để chính thức nhận ứng viên vào chương trình đào tạo tiến sĩ và cũng để vượt qua được bài kiểm tra miệng trong chủ đề của luận văn.